Châm Ngôn 20:16
Châm ngôn 20:16
“Hãy
cầm lấy áo hắn, vì hắn có bảo lãnh cho người khác; Hãy buộc họ một của cầm, bởi
họ đáp thế cho người đàn bà lạ”.
Nắm lấy liều lĩnh không chứng minh được lòng can
đảm hay khôn ngoan; đó thường là bằng chứng của sự dại dột hoặc vội vàng. Những
liều lĩnh không cần thiết thử Đức Chúa Trời, và Ngài sẽ trừng phạt những điều
không đáng có như vậy. Câu châm ngôn này cũng dạy dỗ phải lẫn tránh hoặc cảnh
giác đối với những người nắm lấy liều lĩnh dại dột. Bởi vì chúng thể hiện bản chất
lầm lỗi của kẻ đó, sự an toàn buộc phải có trong khi làm ăn với họ.
Sa-lô-môn
thường cảnh báo chống lại người đứng ra bảo lãnh (Châm ngôn 6:1-5, 11:15, 17:18, 22: 26-27, 27:13). Thực vậy, câu châm
ngôn này có người anh em song sinh giống hệt nhau ở Châm ngôn 27:13. Quy tắc cẩn
thận của sự khôn ngoan là tránh liều lĩnh khiến cho bạn phải tốn kém tiền bạc
hay bằng những thứ khác. Hạng người khôn ngoan phấn đấu để bảo toàn vốn, không
dại dột liều lĩnh đánh mất nó bởi tánh lạc quan ngây thơ hoặc bất chấp. Hạng người
thận trọng tránh nguy cơ và liều lĩnh; hạng người đơn sơ dại dột nắm lấy và bị sửa
phạt (Châm ngôn 22:3; 27:12).
Một sự bảo
đảm chắc chắn hiệu năng của người khác, như các khoản vay đồng ký kết. Làm điều
này đối với một người lạ, do vội vàng hoặc tự hào, có thể tạo ra rắc rối nghiêm
trọng về tiền bạc. Nếu người lạ không hoàn thành, chủ nợ có thể thực thi hợp đồng
với người bảo lãnh - kẻ dại nào đồng ý ký thỏa thuận. Đó là một cám dỗ lớn đối
với các con trai của vị vua khi bảo đảm các thương vụ của người khác. Nhưng nếu
một người đã tự phơi mình với những liều lĩnh như vậy, làm sao bạn có thể tin
tưởng anh ta làm đúng với bạn chứ?
Vua
Solomon cung ứng cho con trai mình một quy tắc về quan hệ đối tác làm ăn. Đừng
bước vào các thương vụ với người hay phạm vào sự liều lĩnh, trừ phi bạn dám chắc
chắn về họ. Một khi trang phục là tài sản có giá trị trong các thời kỳ Kinh
Thánh, ông đề nghị cầm lấy áo của những người hay liều lĩnh giống như một khoản
thế chấp bề ngoài, khoản đặt cọc, hoặc tiền kiếm tiền (Sáng thế ký 38:13-18, Xuất Êdíptô ký 22: 26-27, Phục truyền luật lệ ký
24:10-13). Bằng cách lấy tiền cọc, một người khôn ngoan có thể an toàn hơn
khi bước vào hợp đồng với những kẻ dại dột.
Mệnh đề thứ hai của câu châm ngôn có một dấu chấm
phẩy, có những từ bị cố ý bỏ sót để rút ngắn câu và làm tang thêm sức mạnh. Các
thề hứa hoặc tiền đặt cọc an toàn, cũng cần phải buộc lấy từ những người nào làm
bạn với thứ phụ nữ lạ. Phong cách sống vô đạo đức, hay lẩn quẩn của người nữ cho
thấy bạn không nên tin tưởng người ấy trong các thương vụ hoặc tài chính. Để tự
bảo vệ mình không mất đi tính cách của mình, bạn cũng nên nhận được sự chắc chắn
từ người đó.
Gặp gỡ hạng
người tin kính là một ơn phước, với người ấy bạn có thể bước vào quan hệ đối
tác và các thương vụ mà chẳng phải lo lắng chi hết. Nhưng người nào chưa đàng
hoàng về tài chính hoặc đạo đức thì không phải là những đối tác kinh doanh tốt.
Cần phải tránh né họ. Một người khôn ngoan sẽ không liều lĩnh đem vận mạng tài
chính của mình tin tưởng vào một người có những liều lĩnh không cần thiết với số
vốn hoặc phụ nữ lạ. Cảnh báo của người khôn ngoan là muốn bảo vệ bạn trong các giao
dịch với hạng người có khuynh hướng nắm lấy liều lĩnh hoặc giao du với những
người nữ không đàng hoàng.
Hỡi quí độc
giả, được an toàn thì tốt hơn là xin lỗi. Hãy kháng cự lại mọi sự lôi kéo của người
khác, và sự kiêu căng và tham lam đang hiện có ở đó, để trở thành một kẻ liều
lĩnh hoặc bước vào thương vụ với hạng người thể ấy. Và hãy tránh đi các cam kết
hoặc quan hệ với kẻ điếm đàng hay lừa đảo. Hãy chọn hạng người trung tín trong
xứ làm đối tác và thân hữu của bạn (Thi
thiên 101:6; 119:63). Họ sẽ được hưởng lợi từ bạn; bạn sẽ tránh được nhiều
rắc rối; bạn sẽ có đối tác cần đến trong tương lai để được giúp đỡ.
Đức Chúa
Jêsus Christ là Đấng Bảo Đảm cho dân sự của Ngài (Hêbơrơ 7:22), là những người mà Đức Chúa Cha đã ban cho Ngài để được
cứu (Giăng 6:38-39, 10:26-29, 17:2-3).
Họ đã phạm vào từng thứ tội lỗi có thể hình dung được, nhưng Ngài đã trả hết mọi
giá cho nguy cơ tội ác và linh hồn của họ và trả hoàn toàn cái giá để họ được tha
thứ. Ngài đã hoàn tất giao dịch theo luật pháp, và Cha Ngài đã chấp nhận hết thảy
những người được chọn trong Ngài cho đến đời đời (Êphêsô 1:3-6). Không có một cơ hội nào một người đơn sơ sẽ bị hư mất
(Rôma 8:32-35, 5:10).

Nhận xét
Đăng nhận xét