Châm Ngôn 20:8
Châm ngôn 20:8
Vua ngồi trên ngôi xét đoán,
lấy mặt mình đánh
tan các điều ác.
Bạn thấy
bực bội. Bạn không nhìn thấy một vị vua đích thực, oai quyền lớn lao, hoặc xét
đoán điều ác cách đúng đắn. Một vị vua vĩ đại là một cảnh tượng vinh hiển; Ngài
đã dùng ngai vàng của mình để xét đoán đúng đắn dân sự của mình; ông lo kềm chế
rất nhiều điều ác. Đó là một trong những bối cảnh đẹp nhất trên thế gian (Châm ngôn 30: 29-31).
Chính phủ
tốt, dưới bất kỳ hình thức nào, đều chú trọng đến ngôi phán xét, nơi những sai lầm
được chỉnh sửa, người bị áp bức được bảo vệ, kẻ ác bị trừng phạt, và người công
bình được tôn vinh. Một chính phủ như vậy sẽ làm giảm điều ác bởi sự sợ trả thù
mà nó cưu mang (Rôma 13:3-4). Các vua
gớm ghiếc sự gian ác và nhờ sự công bình ngôi nước sẽ được lập đời đời (Châm ngôn 16:10-12; 29:14). Chính loại
vua nầy mà Nữ hoàng Sêba đã nhìn thấy nơi Solomon (I Các Vua 10:9).
Đây không
phải là vị vua tầm thường đâu; đây là một vị vua vĩ đại. Nhiều quan án giỏi
trong nước của bạn đang sống giống như câu châm ngôn này. Họ xem trọng chức việc
của họ, và họ sử dụng chức vụ của họ cho việc thi hành công lý và xét đoán cách
thận trọng để bảo vệ người vô tội và trừng phạt kẻ có tội. Một vị vua khôn
ngoan sẽ làm cho kẻ dữ phải tan tác và chà nát chúng dưới bánh xe của công lý (Châm ngôn 16:14; 20:26). Hãy xem xét điều
Đa-vít đã làm cho hai vị tướng đã chặt đầu Ích-bô-sết, con trai của Sau-lơ (II Sa-mu-ên 4:1-12).
Nhưng nhiều
bậc cầm quyền, kể cả các vị vua, đã lấy ngôi phán xét mà thoả hiệp. Họ sử dụng
ngai vàng và chức vụ của họ cho các cứu cánh xa xỉ, giải trí và ích kỷ, thay vì
là mục tiêu và sự xét đoán hết sức công bằng dành cho công dân (Truyền đạo 8:11; 10:16-17). Đức Chúa Trời
sẽ phán xét họ (Thi thiên 82). Đây là
sự lạm dụng thẩm quyền, chức vụ, và quyền thế. Nguyện Đức Chúa Trời chúc phước
cho hết thảy bậc cầm quyền công bình.
Quí độc giả ơi, có phải bạn là một người đang nắm
lấy quyền bính không? Là một người chồng và người làm cha, bạn có một ngôi phán
xét đấy. Là bậc thầy, là thẩm phán, hoặc là mục sư, bạn cũng có một ngôi nữa đấy.
Có phải bạn sử dụng chức vụ và quyền hành của mình vì ích lớn cho những người ở
dưới quyền của bạn chứ không phải cho bản thân của bạn? Có phải bạn khuyến
khích sự công bình và xét đoán điều ác không? Có phải cặp mắt của bạn khiến cho
kẻ ác phải lo sợ không?
Bậc cầm
quyền chánh trực kính sợ Đức Chúa Trời, yêu mến lẽ thật, và ghét sự tham lam (Xuất Êdíptô ký 18:21). Họ dò xét mọi vấn
đề để xét đoán đúng đắn (Châm ngôn 25:2,
Giăng 7:24). Họ cân đối sự nhân từ và sự thật (Châm ngôn 20:28); Họ cai trị cách công bằng, cai trị trong sự kính
sợ Đức Giê-hô-va (Xuất Êdíptô ký 23:6-8,
Phục truyền luật lệ ký 16:18-20, II Sa-mu-ên 23:3). Họ không trốn tránh
trách nhiệm và cai trị bằng sự đồng thuận (Truyền
đạo 10:5-7; Êsai 3:1-15). Họ nài xin Đức Chúa Trời ban cho sự khôn ngoan để
cai trị (I Các vua 3:7-9), và họ sẽ
không dung tha cho kẻ dữ (Thi thiên 101:3-8).
Không có ai
trị vì giống như Chúa Jêsus ở thành Na-xa-rét (Êsai 11:4-5; Giêrêmi 23:5, Xachari 9:9, Hêbơrơ 1:8). Từng người một
sẽ đứng trước ngôi kinh khiếp của Ngài
(Rôma 14:10-12, II Cô-rinh-tô 5:10-11). Trời và đất sẽ chạy trốn khỏi mặt
và mắt của vì vua này (Khải huyền 1:14;
19:12; 20:11). Hạng tội nhân sẽ bị lột trần và bị xét đoán ở trước mặt Ngài
(Thi thiên 5:5, Habacúc 1:13; Hêbơrơ 4:12-14).
Và kẻ ác Ngài sẽ tan rải với cơn thạnh nộ của Ngài trong một địa ngục đời đời (Khải huyền 20:12-15). Hỡi Đấng Tối cao,
xin thương xót!

Nhận xét
Đăng nhận xét