CHÂM NGÔN 22:16
Châm ngôn 22:16
“Người nào hà hiếp kẻ nghèo
ắt sẽ làm cho nó giàu có;
Và ai cho kẻ giàu có chỉ làm cho người sa vào sự thiếu thốn”.
Sau đây là hai nguyên tắc
cho sự thành công về mặt tài chánh của bạn. Đức Chúa Trời sẽ chúc phước hay rủa
sả bạn về mặt tài chánh nương vào cách bạn đối xử với người giàu và kẻ nghèo.
Các bí quyết của thiên đàng đã được tỏ ra ở đây.
Nếu bạn tận dụng lợi thế
của kẻ nghèo để xây dựng sự giàu có của mình, Đức Chúa Trời và người ta sẽ hạ
bạn xuống đến chỗ khó nghèo. Nếu bạn thưởng cho kẻ giàu vì cùng mục tiêu tham
lam ấy, bạn cũng sẽ kết thúc trong chỗ thiếu thốn. Hạng người nhơn đức bố thí
cho người nghèo và đối xử công bằng với kẻ giàu, vì điều nầy là ngay thẳng và
công bình.
Đức Chúa Trời mong mỏi bạn
biết thương xót và tử tế với những ai kém thiếu, đặc biệt người nghèo và kẻ có
cần như góa bụa và con cái của họ. Vua Solomon đã nhấn mạnh nguyên tắc nầy sau
đó trong chương nầy (Châm ngôn 22:22-23).
Nguyên tắc khôn ngoan nầy quan trọng là dường nào, có phải không? Hãy xem xét
lời cảnh báo về việc Đức Giêhôva đứng ở phía nào và những gì Ngài sẽ làm với
những ai áp bức người nghèo! Đức Chúa Trời xét đoán người nào ngược đãi kẻ yếu
đuối và khốn cùng (Gióp 20:15-29; Êsai
5:8-10; Xachari 7:8-14).
Hạng người tin kính chúc
phước và giúp đỡ cho kẻ nào dưới tay họ, vì họ biết rõ lắm rằng bất kỳ sự khác
biệt nào giữa vòng con người là do sự lựa chọn chánh đáng của Đức Chúa Trời,
chớ không phải chỗ xứng đáng của họ (Rôma
12:16; I Côrinhtô 4:7). Họ biết Đức Chúa Trời có tình cảm và sự quan tâm
đặc biệt đến kẻ goá bụa cùng con cái của họ, vì vậy họ rất cẩn trọng và rời
rộng trong cách đối xử vầ tài chánh với họ (Châm
ngôn 23:10-11; Thi thiên 12:5; 68:5).
Ép kẻ nghèo để có ưu thế là
rất ngu xuẫn và phản tác dụng, vì Đức Chúa Trời sẽ tranh đấu thay cho họ (Châm ngôn 28:16). Chi trả đầy đủ hoặc
hơn khi mua bán đối với họ (Châm ngôn
20:14). Đong đếm đầy đủ khi mua bán với họ (Châm ngôn 16:11). Hãy hạ thấp giá của bạn khi mua bán với họ, ngay
cả khi bạn điều khiển thị trường (Châm
ngôn 11:26). Phải rời rộng (Phục
truyền luật lệ ký 15:7-11; Luca 6:38). Bạn đừng bao giờ bỏ việc bố thí cho
kẻ nghèo, vì Đức Chúa Trời sẽ trả lại cho (Châm
ngôn 14:21,31; 19:17; 28:27).
Loại người nào bố thí cho
người giàu thay vì cho kẻ nghèo? Một người tham lam chỉ suy nghĩ về việc xây
dựng một mạng lưới hay nhận được sự ưu đãi cho những lợi nhuận đầy tiềm năng.
Hạng người thể ấy sẽ lấn ép kẻ nghèo trong khi họ bợ đỡ người giàu có. Tôn giáo
của Đức Chúa Jêsus Christ rất khác biệt, vì nguyên tắc của Ngài là không thiết
với bạn hữu rồi nài mời những người không thể mời trả lại (Luca 14:12-14). Chẳng có sự nhơn từ hay sự công bình được tỏ ra
bởi sự rời rộng cho gia đình hay bạn bè (Luca
6:32-36).
Ưu đãi cho người giàu, đặc
biệt trong khi từ chối giúp đỡ cho kẻ nghèo, là sai lầm, và điều đó sẽ dẫn đến
sự phán xét của Đức Chúa Trời chắc chắn như cướp đoạt từ một người goá bụa hay
trẻ mồ côi. Hãy thù ghét tư tưởng hối lộ, hay bất kỳ thanh toán nào tương tự (Châm ngôn 15:27). Thậm chí khi bạn dám
chắc người giàu là bạn hữu, họ sẽ không cứu bạn khỏi một Đức Chúa Trời hay cưu
giận đâu (Châm ngôn 11:21). Đức Chúa
Trời vốn thù ghét hạng người bạo lực (Thi
thiên 5:5; 11:5). Họ là kẻ thù của lẽ thật và tôn giáo (Giacơ 2:1-7; 5:1-9; CVCSĐ 13:50).
Hãy xem cách Đức Chúa Trời
đối xử với người được chọn của Ngài. Đức Chúa Jêsus Christ đã trở nên nghèo để
làm cho họ được giàu có (II Côrinhtô 8:9).
Mặc dù đối ngược với suy nghĩ của con người, dịch vụ thuộc linh nầy có là bởi
sự khôn ngoan vinh hiển của Đức Chúa Trời. Nhưng đối với những ai chễnh mãng ân
điển mà Ngài hiến cho, Ngài sẽ lấy từ người nghèo phần ít ỏi họ nghĩ họ có rồi
trao nó cho kẻ giàu (Luca 8:18; 19:24-26)!
Nhận xét
Đăng nhận xét