CHÂM NGÔN 2:3


Châm ngôn 2:3

Phải nếu con kêu cầu sự phân biện, và cất tiếng lên cầu xin sự thông sáng

                  Bạn có cầu xin sự khôn ngoan không? Khôn ngoan là khả năng phán đoán tốt, nhờ đó bạn có thể nhìn biết điều phải làm trong bất cứ tình huống nào. Đức Chúa Trời hằng sống và chơn thật có mọi sự khôn ngoan, và Ngài ban nó cho người nào cầu xin Ngài. Sự cao trọng và thành công trước mặt Đức Chúa Trời và người ta không bao giờ là dễ dàng đâu. Điều chi đang ngăn trở bạn?

                  Bạn cầu xin sự khôn ngoan lần sau cùng vào lúc nào? Nếu bạn không cầu xin, Ngài sẽ không ban cho đâu. Bạn sẽ sống thiếu hiểu biết và dại dột, gặt lấy những hậu quả đau đớn và tiêu cực của cuộc sống, hết thảy là vì bạn biếng nhác hay quá tự phụ không cầu xin. Hãy dẹp sự tự phụ kia đi. Hôm nay hãy nài xin cho kỳ được sự khôn ngoan.

                  Có phải bạn thành khẩn cầu xin sự khôn ngoan chăng? Học tập có thể tạo ra một học giả, nhưng chỉ có sự cầu nguyện mới tạo ra một thánh đồ cao trọng. Đọc sách nhiều có thể làm tăng thêm sự hiểu biết, nhưng chỉ có sự mặc khải của Đức Thánh Linh mới ban cho sự khôn ngoan mà thôi. Nếu bạn cần sự khôn ngoan, hãy cầu xin nó từ hai đầu gối của bạn; và từ hai đầu gối đó hãy nài xin Đức Chúa Trời của Vua Solomon. Ngài đã chúc phước cho Vua Solomon được phước trên hết mọi người, và Ngài có thể chúc phước cho bạn đứng trên những kẻ đồng thời với bạn.

                  Nhà truyền đạo, Vua Solomon, đã ở giữa sự cổ vũ con trai mình một số bổn phận cần thiết để kiếm cho kỳ được sự khôn ngoan (Châm ngôn 2:1-9). Câu nầy đã khích lệ ông, và khuyên bảo bạn, hãy sốt sắng cầu xin sự khôn ngoan. Đây chẳng phải là lời cầu xin suông để có sự khôn ngoan đâu, thay vì thế đây là tiếng kêu xin thật sốt sắng, đầy tình cảm để có sự khôn ngoan ấy. Hãy kêu la để có sự khôn ngoan! Hãy cất tiếng của bạn lên mà cầu xin sự khôn ngoan! Hãy nài xin đi!

                  Đức Chúa Trời đã chọn tác động trong những lãnh vực nhất định chỉ bởi sự cầu xin, vì Giacơ đã viết: anh em chẳng được chi, vì không cầu xin (Giacơ 4:2). Trừ phi bạn cầu hỏi và nài xin những việc nhất định ấy, Đức Chúa Trời sẽ để cho bạn sống mà không có chúng. Khi bạn cầu xin Ngài, là Cha của bạn, Ngài sẽ làm cho mọi việc ra dễ dàng (Luca 11:9-13).  Sự thiếu khôn ngoan của bạn có lẽ nào lại phù hợp với việc ít cầu xin để có được nó?

                  Khôn ngoan là một việc mà bạn đáng phải cầu xin (Giacơ 1:5). Nếu bạn muốn khôn ngoan hơn, Đức Chúa Trời sẽ lắng nghe và trả lời cho sự cầu xin của bạn cách rời rộng. Sung sướng thay! Đúng là một lời hứa quí báu! Đặc biệt trong ánh sáng sự dạy dỗ quan trọng về sự khôn ngoan trong sách Châm ngôn.  Ngài sẽ ban cho sự khôn ngoan ấy cách rời rộng và không phê phán bạn vì những lời cầu xin khăng khăng và bền đỗ của bạn.

                  Nhưng bạn phải nhơn đức tin mà cầu xin, đầy lòng tin cậy vào khả năng và thái độ bằng lòng của Đức Chúa Trời trợ giúp bạn, hoặc bạn sẽ chẳng nhận được gì từ nơi Ngài (Giacơ 1:6-8). Hãy chối bỏ và quên đi bất kỳ tư tưởng nào ngược lại, giống như Ápraham bất chấp mọi nan đề với việc có con bởi Sara trong lúc tuổi già. Không có đức tin thì không thể làm đẹp ý Đức Chúa Trời, là Đấng ban cho rời rộng sự khôn ngoan (Hêbơrơ 11:6).

                  Đức Chúa Trời đã hiến cho Vua Solomon bất kỳ lời cầu xin nào và đã rời rộng chúc phước cho ước ao của ông về sự khôn ngoan. Ngài cũng ban cho ông những thứ mà ông chưa cầu xin (II Sử ký 1:7-12). Nhưng bạn cũng có chính sự ban bố thiên thượng đó! Tại sao bạn không cầu xin giống như ông ấy chứ (Mathiơ 7:7-11; 11:24; 18:19; Giăng 14:13-14)? Đaniên cũng đã cầu xin sự khôn ngoan và đã nhận được sự ấy cách rời rộng (Đaniên 2:16-19; 5:11; 9:20-23; 10:10-21).

                  Hãy dạn dĩ lên! Hãy cầu xin sự khôn ngoan đi. Bạn sẽ không làm buồn lòng Đấng Ban Cho, Ngài ban bố thật rời rộng. Êli là một đại tiên tri. Giăng Báptít, nhân vật cao trọng do người nữ sanh ra, đã đến bằng tâm thần và quyền phép của mình (Luca 1:17). Trước khi Êli được đem lên trời, ông đã dành cho Êlisê bất kỳ lời thỉnh cầu nào. Ông ấy đã xin cái gì chứ? Hai lần tâm thần của Êli! Và ông đã nhận được nó (II Các Vua 2:9-15)!

                  Đây là cách đơn giản nhất để được cao trọng trong con mắt của Đức Chúa Trời và người ta – cầu xin Đức Chúa Trời ban cho sự khôn ngoan! Hãy nhớ, chính sự khôn ngoan đội trên đầu người ta một dây hoa mỹ và khiến người được tôn trọng (Châm ngôn 4:5-9). Chẳng có gì trong thế gian đáng đem sánh với sự khôn ngoan (Châm ngôn 3:13-18; 8:11; 16:16). Sự khôn ngoan ấy sẽ phân biệt bạn với nhiều người khác và đem lại nhiều ơn phước dư dật từ Đức Chúa Trời và người ta bằng nhiều cách thức.

                  Hạng người cao thượng sẽ có những lý do thánh khiết trong việc tìm kiếm sự khôn ngoan. Hãy xem lời cầu nguyện của tác giả Thi thiên xin Đức Chúa Trời ban cho ông sự hiểu biết nơi Lời của Đức Chúa Trời và lẽ thật (Thi thiên 119:11, 18, 26-27, 34, 73, 125). Phaolô đã cầu thay cho các thánh đồ nhận được sự khôn ngoan bởi Đức Thánh Linh (Êphêsô  1:15-20; Côlôse 1:9-11), và Đức Thánh Linh là điều mà bạn cũng nên cầu xin để có sự đầy dẫy (Luca 11:13).

                  Nếu bạn chưa đánh giá đúng đắn sự khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời để có được sự khôn ngoan đó, bạn nên run rẩy ở trước mặt Ngài, vì Ngài sẽ xét đoán bạn với tình trạng mù lòa, như Ngài đã xét đoán hầu hết mọi người (Mathiơ 11:25-27; 13:10-17; II Têsalônica 2:9-12; Giăng 9:39-41). Chẳng có gì phải xấu hổ khi nhìn nhận bạn là một con cái ở trong sự khôn ngoan, giống như Vua Solomon đã nhìn nhận và Chúa đã mô tả, vì Đức Chúa Trời sẽ ban phước rời rộng cho tâm thần khiêm hạ nầy.

                  Chúa Jêsus đã tấn tới trong sự khôn ngoan, thân hình càng lớn ở trước mặt Đức Chúa Trời và người ta (Luca 2:52; Mathiơ 13:54). Nhất định là Ngài cầu xin sự ấy, vì nhân tánh Ngài đòi hỏi sự khôn ngoan mà Đức Chúa Trời chúc phước cho giống như bản tánh của bạn vậy (Luca 6:12; 9:28; 22:39-45). Nhưng những lời cầu xin của Ngài vượt trội hơn mọi lời cầu xin của bạn, và sự chúc phước của Đức Chúa Trời trổi hơn cả thảy, để rồi Chúa Jêsus thực sự dám nói:mà đây nầy, có một người tôn trọng hơn vua Sa-lô-môn! (Mathiơ 12:42).

                  Khi bạn xin Đức Chúa Trời ban sự khôn ngoan cho bản thân mình, hãy nhớ cầu thay cho các tín hữu chơn thật khác nữa, họ cũng ao ước và có cần sự khôn ngoan. Đức Chúa Jêsus Christ đã cầu thay như vầy cho các sứ đồ (Giăng 14:15-17). Và Phaolô đã lặp lại sự ưu ái dành cho các Hội thánh (Êphêsô 1:15-19; Côlôse 1:9-11). Nếu bạn cầu thay cho gia đình và bạn hữu mình, và họ cầu thay cho bạn, chắc sẽ có gia thêm cho điều bạn thỉnh cầu!


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

CHÂM NGÔN 3:25

CHÂM NGÔN 31:10

CHÂM NGÔN 1:18