CHÂM NGÔN 30:18
Châm ngôn 30:18
“Có
ba việc lấy làm diệu kỳ cho ta, và bốn điều mà ta chẳng biết được”
Hãy suy gẫm về bốn điều mầu nhiệm. Vượt quá sự hiểu
biết, chúng kích thích lý trí phải xem Đấng Tạo Hoá chịu trách nhiệm về tính
cách độc đáo của chúng. Vượt quá khả năng nắm bắt hay sao chép của con người,
chúng làm cho lý trí phải hạ mình xuống nhìn nhận nhu cần lớn lao về sự khôn
ngoan.
Tiên tri Agurơ đã sử dụng một
loạt bốn thứ để dạy dỗ Y-thi-ên và U-canh
(Châm ngôn 30:1). Đức Chúa Trời đã dựng nên những thứ nầy với sự khôn ngoan
rời rộng, như Ngài đã dựng nên toàn bộ vũ trụ (Châm ngôn 8:22-31). Con người không thế lý giải hết được chúng,
chỉ có sao chép lại thôi, vì vậy người đã hạ mình xuống nhìn nhận như thế.
Một vị giáo sư có nên nhận mình
thiếu hiểu biết chăng? Agurơ đã nhìn nhận trước đó (Châm ngôn 30:2-4), và ông đã lặp lại ở đây một lần nữa. Nếu mục
đích là tôn vinh sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời hay khiến cho nhiều người khác
phải suy gẫm, đó là một kỷ thuật dạy dỗ rất là hay. Ở đây, mục tiêu của Agurơ
là tôn vinh bốn thứ vì lẽ mầu nhiệm của chúng.
Đâu là bài học? Đây là việc kỳ
diệu thứ tư – đường người nam giao hợp với người nữ. Ba việc kia, những điều kỳ
diệu trong thiên nhiên, dẫn tới điều thứ tư. Vinh quang và sức mạnh của tình
yêu tuổi trẻ giữa người chồng và người vợ thời tuổi trẻ vốn là quí giá không
sao sánh được! Muốn biết thêm các chi tiết về điều thứ tư đó cùng sự ứng dụng
thực tế của nó, hãy xem chú thích ở Châm ngôn 30:19.
Đường chim ưng bay trên trời là
lẽ mầu nhiệm rất vinh hiển. Vút cao và bay liệng với luồng nhiệt trên cao, chim
ưng có thể bay cao lên lượn vòng thật oai vệ với đôi cánh 7-foot của nó hầu như
là không chuyển động. Nhắm bắt lấy con mồi từ trên không, trên mặt đất hay trên
mặt nước, nó có thể lao đi với tốc độ 100 dặm/giờ! Chim ưng tán tỉnh nhau
trên không, chúng chụp lấy chân của nhau ở đó rồi lăn tròn thật ngoạn mục như
rơi tự do xuống mặt đất, với đôi cánh và hai chan giang rộng ra. Ai có thể nắm
bắt được kiểu cách khôn ngoan của nó chứ?
Lối con rắn bò trên hòn đá là
một sự kinh ngạc tương tự. Con rắn không có tay, chân, hay bàn chân chi hết!
Trườn và xoắn mình qua cỏ hay cát là một việc, vẫn là một cảnh tượng để xem
xét, nhưng còn về tảng đá trơn tru thì sao chứ! Nó phải vịn vào đâu chứ? Làm
sao nó di động về phía trước và lên cao ở bề mặt trơn phẳng mà không có tay hay
chân? Tức giận hay sợ hoảng, nó di động thật nhanh và thẳng tắp tới kẻ thù. Nó
không sử dụng móng vuốt và chẳng để chút dấu vết nào hết, thế mà nó di động rất
hiệu quả. Ai có thể nắm bắt được kiểu cách khôn ngoan của nó chứ?
Lằn tàu chạy giữa biển cũng
đáng phải để ý đến. Một con tàu không có cánh quạt, mái chèo, hay phương tiện
lèo lái nào khác, tuy nhiên nó rẽ nước thật dễ dàng. Kích cở to lớn của nó được
điều khiển bởi cái bánh lái rất nhỏ. Nó chẳng để lại lằn đường nào ở đàng sau
cái lướt nhẹ của nó; nó có thể đương đầu với hầu hết các trận bão mà không bị
lật úp; và nó băng qua biển lớn mà chẳng có biển báo, mốc đến tới cảng mà nó
mong ước. Và chính không khí ở mặt trước của cánh buồm làm cho nó di động, chớ
không phải không khí ở đàng sau cánh buồm! Ai có thể nắm bắt được kiểu cách
khôn ngoan của nó chứ?
Đường người nam giao hợp với người nữ là tuyệt vời
và kín nhiệm. Một nữ đồng trinh – một người nữ – được bảo hộ tốt trong 15-20
năm. Nàng có thể sống vui thoả với công việc, học đường, nghề nghiệp, sở thích,
thiên nhiên, bạn bè, và gia đình. Tình yêu và tình dục hầu như chẳng quấy rối
nàng. Nhưng hãy xem sự thay đổi khi có một người nam quyến rũ nàng! Với sự chú
ý, lời lẽ, và những hứa hẹn, chàng thắp lên một phản ứng bốc lửa chưa từng thấy
trước đây. Một vài lần âu yếm và mấy nụ hôn, và nàng bị ám ảnh về mặt cảm xúc
và về thể xác bằng lòng trao cho chàng bất cứ điều gì và mọi sự. Nàng sẽ sốt
sắng rời bỏ mọi sự mà theo chàng, không chút sợ hãi, cùng bất chấp những lời
cảnh báo. Ai có thể nắm bắt được kiểu cách khôn ngoan của nó chứ?
Chiêm ngưỡng chim ưng; tôn
trọng con rắn; đánh giá cao con thuyền buồm; và xem xét tính lãng mạn về cảm
xúc và tình dục trong một cuộc hôn nhân trẻ trung. Đức Chúa Trời đã dựng nên
muôn vật thật tuyệt vời trong thế thì và nơi chốn của chúng, nhưng con người đã
tìm ra những phát minh bất kỉnh và lạm dụng chúng (Truyền đạo 3:1-11; 7:29). Trí tuệ đánh giá cao thiết kế đặc thù
của Đức Chúa Trời rồi sử dụng nó theo ý muốn của Ngài.
Một sự lạ lùng lớn lao hơn bốn
thứ nầy là sự khôn ngoan và quyền phép của Đức Chúa Trời trong việc chuộc lấy
dân sự Ngài ra khỏi tội lỗi của họ bằng cái chết có tính cách thay thế của Con
độc sanh của Ngài, do người nữ đồng trinh sanh ra (I Côrinhtô 1:17-25; Êphêsô 1:3-14; Hêbơrơ 10:1-14). Ađam thứ hai
đã hoàn tất nhiều điều cho họ hơn Ađam thứ nhứt đã bị hủy hoại bởi tội lỗi của
mình (Rôma 5:12-19; I Timôthê 2:15).
Amen.

Nhận xét
Đăng nhận xét