CHÂM NGÔN 6:17
Châm ngôn 6:17
“Con
mắt kiêu ngạo, lưỡi dối trá, tay làm đổ huyết vô tội”
Đức Chúa Trời lấy làm gớm
ghiếc 7 điều, và ở đây là 3 (Châm ngôn
6:16-19). Vua Solomon đã viết: “Có sáu điều Đức GIÊHÔVA
ghét, và bảy điều Ngài lấy làm gớm ghiếc” (Châm ngôn 6:16).
Muốn thành công và khôn ngoan trong cuộc sống, bạn phải loại bỏ bất kỳ phương
diện nào trong các thứ tội lỗi nầy ra khỏi đời sống của bạn.
Kiêu ngạo, dối trá, và giết
người được chấp nhận hôm nay (cứ đọc tới
đi), nhưng chúng là một sự gớm ghiếc đối với Đức GIÊHÔVA. Ngài không thay đổi; Ngài
không hề thay đổi. Nếu bạn muốn Đức Chúa Trời của Kinh thánh nghịch cùng bạn,
hãy để cho một hay nhiều thứ tội lỗi nầy được phép trong đời sống của bạn (Thi thiên 47:2; 66:3-5; 68:35; 99:3).
Nếu bạn muốn Ngài đến với bạn cùng với phước hạnh và sự ưu ái, thế thì hãy gớm
ghiếc các thứ tội lỗi nầy.
Xã hội đồi bại tìm cách cấm
đoán không thù hận, còn Đức Chúa Trời vẫn ghét bỏ tội lỗi và hạng tội nhân (Thi thiên 5:5; 11:5; Malachi 3:6; Hêbơrơ
13:8). Đừng tự dối gạt mình. Đức Chúa Trời của thiên đàng không phải là cụ
già lẫn thẫn do Michelangelo tô vẻ khi nhìn vào các giáo hoàng và hồng y. Ngài
nổi thạnh nộ đối với kẻ ác mỗi ngày (Thi
thiên 7:11). Và không bao lâu nữa Ngài sẽ ném kẻ thù Ngài vào địa ngục (Thi thiên 9:17; Mathiơ 7:23; Khải huyền
20:11-15).
Trước khi tự cáo trách mình từ
câu châm ngôn nầy, hãy ghi nhớ ba việc. Thứ nhứt, Đức Chúa Trời thù ghét nhiều
hơn 7 thứ tội lỗi kia – Ngài ghét hết thảy tội lỗi và hạng tội nhân (Thi thiên 5:4-6; 11:4-6). Thứ hai, phần
ứng dụng rất rộng rãi và còn nhiều hơn là bạn có thể nghĩ tới nữa (Thi thiên 119:96; Mathiơ 5:21-22). Và
thứ ba, chẳng chóng thì chày bạn sẽ trình sổ đầy đủ cho Đức Chúa Trời về các
thứ tội lỗi nầy (Truyền đạo 12:13-14).
Ý nghĩa đúng đắn rất là quan
trọng, hoặc kẻ tự xưng công bình đang cố gắng để tránh né (Nêhêmi 8:8). Khi Kinh thánh xét đoán con mắt kiêu ngạo, cái lưỡi
dối trá, và hai bàn tay làm đổ huyết, Kinh thánh muốn nói nhiều hơn là một
khuôn mặt, lời nói, hay hành vi tội lỗi. Kinh thánh kể cả từng tội lỗi thuộc
phạm trù tổng quát nữa. Thí dụ, một bức thư dối trá không lời cũng bị xét đoán.
Đức GIÊHÔVA ghét con mắt kiêu ngạo!
Ngài không chấp nhận bất kỳ một thứ kiêu căng nào nơi hàng thiên sứ hay loài
người. Ngài quăng Satan cùng các sứ nó ra khỏi thiên đàng vì cớ kiêu ngạo (Êsai 14:12-15; I Timôthê 3:6; Giuđe 1:6).
Ngài ghét sự tự phụ, tranh cạnh, các tư tưởng ngạo mạn, tự phong, giận dữ với
thái độ kiêu ngạo, một đời sống bất khiết, tánh ích kỷ, khoe khoang, con mắt
ganh đố, và sự cứng đầu giữa vòng các thứ tội lỗi khác nữa (Châm ngôn 13:10; 14:3; 21:24; 25:27; 26:16; 30:17; Thi thiên 10:2-6;
Êsai 2:11-12; Rôma 12:3; Galati 6:3; II Timôthê 3:1-5).
Đức GIÊHÔVA ghét cái lưỡi dối trá!
Ngài yêu mến lẽ thật, và Ngài ghét mọi sự dối trá. Ma quỉ là cha của kẻ nói
dối, và con cái hắn sống giống y như hắn (Giăng
8:44; Êphêsô 2:1-3). Hạng người dối trá sẽ đi địa ngục (Khải huyền 21:8; 22:15). Đức Chúa Trời ghét sự cường điệu, gian
lận, sự xuyên tạc, làm chứng dối, vu khống, mặc cả, dua nịnh, im lặng thề thốt,
và đùa cợt giữa vòng các thứ dối trá khác nữa (Châm ngôn 10:18; 12:22; 19:5; 20:14,23; 26:18-19,28; Xuất Êdíptô ký
23:1; Phục truyền luật lệ ký 19:16-21; Gióp 17:5).
Đức GIÊHÔVA ghét hai bàn tay làm đổ
huyết! Ngài ưa thích sự sống, vì Ngài là Đức Chúa Trời hằng sống, và Ngài ban
sự sống và hơi thở cho muôn vật (Sáng thế
ký 2:7; Êsai 42:5; Công Vụ các Sứ Đồ 17:25). Sự sống rất thiêng liêng,
không phải vì con người là đặc biệt đâu, mà vì Đức Chúa Trời đã dựng nên và bảo
vệ sự sống. Ngài đòi hỏi án phạt thích đáng cho tội giết người (Sáng thế ký 9:6), và bất kỳ ai không
đồng ý đều là kẻ dại dột. Ma quỉ là kẻ giết người ngay từ buổi sáng thế, và con
cái hắn cũng một thể ấy, hết thảy chúng sẽ cùng nhau vào trong địa ngục (Giăng 8:44; Khải huyền 21:8; 22:15).
Đức Chúa Trời ghét phá thai,
nói xấu, cay đắng, cãi cọ, ganh tỵ, thù hận, ác ý, ngộ sát, giết người bừa bãi,
tranh cạnh, giận dữ dại dột, không lo kỷ luật con cái, liên can, giết chóc loài
vật, bất chấp tiếng kêu cứu, thiếu lòng thương xót, thạnh nộ, không kềm chế, và
ngồi lê đôi mách cũng như bao tội giết chóc khác (Châm ngôn 12:20; 13:24; 22:6-7; 23:13-14; 31:8-9; Xuất Êdíptô ký
21:22-25,28-29; Phục truyền luật lệ ký 22:6-8; Mathiơ 5:21-26; Galati 5:19-21;
Êphêsô 4:31-32).
Lời của Đức Chúa Trời cần được
lý giải và ứng dụng cách rộng rãi (Mathiơ
5:27-32; Luca 10:29-37). Mọi đòi hỏi của Lời ấy vượt quá mọi giới hạn mà
tấm lòng của bạn mong ước nơi chúng. Đây là những điều mà Đức Chúa Trời gớm
ghiếc, tuy nhiên ngày nay chúng ít khi được rao giảng nghịch cùng. Có người
muốn bạn nghĩ mọi sự đều là tốt cả. Nhưng bạn có thể nhìn thấy sẽ có một hay
hai tội xét đoán bạn đấy! Bạn cần phải khai trừ chúng ra khỏi cuộc sống và rồi
dạy dỗ chúng cho con cháu của bạn.
Có công bằng không khi nói kiêu
ngạo được chấp nhận hôm nay? Rõ ràng lắm! Các nhà tâm lý học, những nhà giáo
dục, và quí Mục sư đang tôn cao sự tự phụ, yêu bản ngã, và tự tín như phương
chữa lành cho mọi nan đề có liên quan, chẳng có gì khác hơn loại thuật ngữ tâm
lý tôn cao bản ngã thật ích kỷ. Đây đúng là một trường hợp kiêu ngạo đang được
chấp nhận hôm nay. Cơ đốc giáo chơn thật thì ngược lại – yêu thương tha nhân
hơn bản ngã (Mathiơ 22:39; Rôma 12:10;
Êphêsô 5:21; Philíp 2:3-4; II Timôthê 3:1-2)!
Có công bằng không khi nói dối
được chấp nhận hôm nay? Rõ ràng lắm! Những nhà chính trị đưa ra nhiều hứa hẹn
mà họ chưa tính toán hoặc không thể giữ được. Nếu bị bắt sai sót về đạo đức hay
chính trị, họ sẽ bịa chuyện để tránh lỗi lầm. Ngôn ngữ đặc biệt (legalese) là một thuật ngữ đôi khi được
sử dụng để mô tả các luật sư đang chơi chữ (Luca
10:29). Có bao giờ bạn tranh cãi với một người buôn bán bằng cách chỉ ra
các chỗ nứt của món hàng và rồi sau đó lại khoe về việc có được nó bằng một giá
thật hời không (Châm ngôn 20:14)?
Có công bằng không khi nói giết
người được chấp nhận hôm nay? Rõ ràng lắm! Giận dữ hay gọi đích danh như thế mà
chẳng có lý do chính đáng thì là giết người (Mathiơ
5:21-22). Bất kỳ sự phá thai nào vì bất cứ lý do gì thì là giết người (Xuất Êdíptô ký 21:22-25). Nếu kỷ luật
con cái nghiêm ngặt có thể cứu chúng khỏi cái chết không đúng kỳ, thế thì sự
trễ nãi kỷ luật ấy là một hình thức giết người (Châm ngôn 23:13-14). Nói xấu, ngồi lê đôi mách, và thầm thì to
nhỏ là các phương tiện hủy diệt tiến.g tăm của người khác, đấy là một hình thức
cất đi một mạng sống (Châm ngôn 18:8;
26:22; 12:18).
Hỡi quí độc giả! Bạn đã bị xét
đoán! David đã nói như thế nầy đây: “Hỡi Đức Giê-hô-va, nếu Ngài
cố chấp sự gian ác. Thì, Chúa ôi! ai sẽ còn sống? (Thi thiên
130:3.) Ngay cả David, là người
vừa lòng Đức Chúa Trời, vốn biết rõ mình sẽ ở trong chỗ rối rắm nếu Đức Chúa
Trời cầm giữ tội lỗi nghịch lại người. Nếu Đức Chúa Trời đánh dấu và ghi nhớ
mọi tội lỗi, thế thì từng người một sẽ bị định cho sự phán xét đời đời. Và Ngài
đang làm như thế. Ngài sẽ tỏ ra cho bạn thấy từng sự vi phạm câu châm ngôn nầy
trong một ngày không xa (Truyền đạo
12:13-14; Khải huyền 20:11-15).
Nhưng đấy chưa phải là sự cuối
cùng của câu chuyện đâu, vì David kế đó đã viết: “Nhưng Chúa có lòng tha thứ
cho, để người ta kính sợ Chúa” (Thi thiên
130:4). Nếu không có ơn tha thứ, thì chẳng ai đến gần Đức Chúa Trời được;
nhưng có sự thương xót dành cho người nào kêu cầu nơi Ngài, chỉ có người được
chọn mới được thương xót (Giăng 3:19;
5:40; 6:44; 8:45). Đức tin là kết quả của sự tiền định (Công Vụ các Sứ Đồ 13:48), vì con người bởi bản chất chỉ có sự gớm
ghiếc và loạn nghịch đối với Tin Lành mà thôi (I Côrinhtô 1:18-24; 2:14).
Đức Chúa Trời đã chọn tha thứ
kẻ được chọn của Ngài trước khi sáng thế bằng cách chỉ định Đức Chúa Jêsus
Christ đến chịu chết như một sự thay thế cho họ (Giăng 6:38-39; 10:26-29; 17:2; Rôma 5:6-21; 8:29-39; Êphêsô 1:3-11; I
Phierơ 1:20). Đức Chúa Trời chẳng mắc nợ ai về sự thương xót và tình yêu thương; Ngài ban bố ơn ấy cho
những ai Ngài chọn lựa (Xuất Êdíptô ký
33:19; Rôma 9:15). Nếu bạn yêu mến Ngài, Ngài đã yêu bạn trước rồi (I Giăng 4:19). Bằng cách ghét bỏ ba tội
lỗi nầy vì cớ Ngài, đời sống đạo đức của bạn bởi đức tin minh chứng cho sự được
chọn của bạn (II Phierơ 1:5-11; Thi thiên
15:1-5)

Nhận xét
Đăng nhận xét