CHÂM NGÔN 6:9
Châm ngôn 6:9
“Hỡi kẻ biếng nhác, ngươi sẽ nằm cho đến chừng
nào?
Bao giờ ngươi sẽ ngủ thức dậy?”
Ngủ có thể là một việc rất
nguy hiểm, nếu bạn ngủ quá nhiều, hay nếu bạn thích ngủ nhiều. Đặc biệt, ngủ
rất có hại cho những người tuổi trẻ, là lứa tuổi mà Vua Solomon đã nhấn mạnh
trong việc viết sách Châm ngôn.
Bạn thức dậy vào lúc nào? Làm
sao bạn thức dậy cho được chứ? Thời gian và tư thế trong đó bạn thức dậy vào
buổi sáng tác động vào sự thành công hay thất bại của bạn trong cuộc sống. Hạng
người lỗi lạc có một khởi động vào lúc ban sáng.
Họ tấn công từng ngày như một
cơ hội, chớ không phải sợ nó giống như một hình phạt đâu. Cũng có nhiều yếu tố
khác nữa, nhưng sự ưa thích cái giường vào ban sáng sẽ làm mất đi tiềm năng của
bạn.
Đúng là một quyển sách thực tế!
Có người nghĩ Kinh thánh là một tuyển tập thần học xưa cũ chưa bao giờ đọc tới.
Vua Solomon, từng là vị vua khôn ngoan nhất và thành công nhất, ông biết rõ sự
dại dột của tuổi trẻ và tánh người, vì vậy ông đã cảnh cáo con trai mình và bạn
đừng ưa thích việc nằm ngủ và ngủ quá lâu (Châm
ngôn 6:6-11; 10:5; 19:15; 20:13; 21:17; 23:21; 24:30-34).
Hạng người tuổi trẻ thì chơi
hết mình và ngủ thật vùi. Một khi họ chưa có gánh nặng trách nhiệm và gánh nặng
trang trải cho cả gia đình, họ sẽ nắm lấy từng phút một đặng núp dưới chỗ trú
ẩn trước khi bước vào một ngày. Nhưng họ không phải là những người duy nhứt. Có
người lớn tuổi hơn nghĩ họ đáng được ngủ vùi vì họ đã làm việc vốn nhọc nhằn
rồi trong cuộc sống.
Có một số phụ nữ nghĩ họ có thể
cho ngày qua đi bằng cách vùi lại trong giường dưới lớp chăn êm ấm. Quấn mình
trong chăn giúp cho họ trì hoãn và tưởng tuợng nhiều về chỗ không làm việc chi
hết. Thay vào đó, họ có ít thì giờ hơn, ít năng lực hơn, và có nhiều việc phải
làm khi họ trở dậy. Lứa tuổi thiếu nữ, họ chơi đùa nhiều vào ban ngày hơn trong
thế giới của chúng ta, không thể hình dung nổi lý do tại sao họ phải trở mình
dậy.
“Đi
ngủ sớm và thức dậy sớm, khiến cho một người khoẻ mạnh, giàu có, và khôn ngoan”, người ta cho là Tổng thống Benjamin Franklin nói
như thế, mặc dù câu nói nầy có trước khi ông chào đời. Mark Twain thì nghĩ rằng
trở dậy trước 9 giờ 30 là một việc tồi tệ khủng khiếp, ông chế nhạo phương châm
của Tổng thống Benjamin. Nhưng Đức Chúa Trời và Vua Solomon đã ban ra những
luật lệ đầy cảm hứng 3000 năm trước đó. Nhập tâm sớm dẫn tới sự khôn ngoan (Châm ngôn 8:17). Một sự nhập tâm sớm
dẫn tới sự giàu có (Châm ngôn 6:9-11;
20:13; 24:33-34).
Bạn có mệt mõi lúc ban sáng
không? Thế thì hãy ngủ sớm đi. Ngủ đủ giấc không những giúp cho bạn trở dậy vào
ban sáng, mà còn giải cứu bạn ra khỏi điều tệ hại nhất mà Hollywood hiến cho.
Có phải bạn không ngủ ngon lúc ban đêm? Thế thì hãy nhắm vào một lịch trình rồi
ít ngủ đi. Mọi sự khác đều như nhau, một người lao động sẽ ngủ rất an bình (Truyền đạo 5:12).
Có khó dậy sớm lúc ban sáng
không? Hãy xây dựng một thói quen và lề thói nào là tốt cho bạn. Một lịch trình
và lề thói nghiêm ngặt giúp ích nhiều cho người ta. Đừng sử dụng nút báo thức
trên đồng hồ. Khi đến giờ thức dậy, thì hãy chổi dậy, ngay khi ấy. Có ngay vòi
sen hay dùng nước rửa mặt tùy theo từng cách thức. Hãy thức dậy! Hãy trở dậy!
Khoác lấy y phục! Rồi bước đi! Cuộc sống rất ngắn ngủi, tại sao lại phí thì giờ
ở trên giường! Bạn cần một ý thức về thời gian khẫn cấp để tấn công vào
ban ngày (Truyền đạo 9:10)!
Thế gian âm mưu chống lại người
khôn ngoan ở đây. Thời giờ tận dụng lúc ban ngày cung ứng nhiều thời gian cho
việc chơi đùa vào buổi tối và có ít ánh nắng mặt trời cho việc trở dậy lúc ban
mai. Nếu thời gian tận dụng lúc ban ngày là quan trọng, tại sao không tận dụng
nó vào ban sáng bằng cách cho đồng hồ chạy ngược lại một tiếng đồng hồ? Nhiều
người có thể làm xong công việc của ban ngày trước giờ ăn trưa. Nhưng có nhiều
người sẽ thích chơi đùa trễ nãi hơn.
Châm ngôn có một giới hạn rõ
ràng. Ban đêm và giấc ngủ là một phần của chương trình Đức Chúa Trời dành cho
con người. Thực vậy, Ngài không muốn bạn làm việc mà không ngủ nghỉ, với sự suy
nghĩ rằng thành công chủ yếu nương vào mọi nổ lực của bạn (Thi thiên 127:1). Ngài trông mong bạn chỉ áp dụng câu châm ngôn
nầy cho mình, vì bất kỳ nổ lực nào trổi hơn nó đều là luống nhưng và vô giá
trị; Ngài muốn bạn phải đi ngủ (Thi thiên
127:2)!
Thức dậy sớm và đừng ngủ quá
lâu chỉ là một phần trong cuộc sống. Một khi bạn thức dậy, bạn sẽ làm gì chứ?
Đức Chúa Trời truyền cho bạn phải có một công việc tốt và phải siêng năng với
công việc ấy (Rôma 12:11; Êphêsô 4:28; I
Têsalônica 4:11-12). Đây là dự trù chính yếu để bạn có thể noi theo tấm gương của con kiến
cần cù (Châm ngôn 6:6-8)! Sau khi làm
việc, bạn còn có những bổn phận khác nữa – hôn nhân, con cái, cha mẹ, nhà thờ,
tài chính, nhà cửa, láng giềng, quốc gia, tập thể dục, và cứ thế còn nhiều nữa.
Có một lý lẽ tốt hơn cần phải
dậy sớm. Bạn có thể tìm kiếm Chúa và sự khôn ngoan. Bạn sống tinh tế hơn (một khi tỉnh táo hoàn toàn!) Có ít
phiền nhiễu ở bề ngoài hay về lý trí. Bạn sẽ ít bị gián đoạn hơn. Dậy sớm đặt
ưu tiên cho Đức Chúa Trời và sự khôn ngoan. Dậy sớm sửa soạn linh hồn bạn cho
ban ngày. Và dậy sớm là làm theo Kinh thánh (Thi
thiên 5:3; 55:17; 119:147). Đọc Kinh thánh, cầu nguyện, và suy gẫm trước
khi bất kỳ thứ chi khác là con đường dẫn đến một đời sống thành công (Gióp 23:12; Thi thiên 19:7-11; 119:103,
127).

Nhận xét
Đăng nhận xét