CHÂM NGÔN 8:14
Châm ngôn 8:14
“Mưu luận và sự
thông thạo đều thuộc về ta;
Ta là sự thông sáng; năng lực vốn thuộc về ta”.
Điều gì khiến cho các nước ra
cao trọng? Kể từ khi mọi người đều ra từ Ađam và thuộc về một dòng huyết, tại
sao những dị biệt giữa vòng các dân lại rõ ràng và quan trọng như thế chứ (Sáng thế ký 3:20; Công Vụ các Sứ Đồ 17:26)?
Sao lại có một số dân ai cũng
biết là đầy mưu luận, khôn ngoan, hiểu biết và có sức mạnh? Tại sao họ có tiếng
tăm giữa vòng các nước là siêu việt ở những mặt nầy chứ?
Câu trả lời rất rõ ràng, và nó
có tác động trên quyền lực và sự thịnh vượng của quốc gia nhiều hơn mọi yếu tố
mà con người có thể nghĩ ra kết hợp lại. Đây là cấp độ khôn ngoan của Đức Chúa
Trời nơi một dân tộc. Và sự khôn ngoan ấy được tìm thấy ở đâu? Trong Kinh
thánh, sự mặc khải được cảm thúc từ Đức Chúa Trời!
Chương 8 sách Châm ngôn là phần
nhân cách hóa thật dài về sự khôn ngoan như một người đàn bà. Phu Nhân Khôn
Ngoan tự giới thiệu về mình (Châm ngôn 8:1-11), liệt kê ra các ơn
phước của sự khôn ngoan (Châm ngôn
8:12-21), mô tả cách Đức Chúa Trời sử dụng sự khôn ngoan trong việc sáng
tạo vũ trụ (Châm ngôn 8:22-31), và
phần kết luận (Châm ngôn 8:32-36).
Đúng là một lầm lỗi của sự diễn
dịch khi bỏ qua phạm trù của sách nầy và lối nói ở đây rồi nghĩ Solomon đã viết
ra một bài giảng thần bí nói về Đức Chúa Jêsus Christ. Nó giúp nhìn thấy những
phần nhân cách hóa tương tự của ông nói tới sự khôn ngoan ở những chỗ khác (Châm ngôn 1:20-33; 3:13-20; 4:13; 9:1-12).
Phạm trù Châm ngôn 8:14 là sự
giàu có và quyền lực của các nước, vì Phu Nhân Khôn Ngoan tiếp tục với phần mô tả rõ ràng về sự thịnh vượng
và thành công về mặt chính trị. Nàng mô tả phước hạnh của sự công bình cho các
vị vua, các vương tử, những nhà quí tộc, và các quan xét của đất (Châm ngôn 8:15-16).
Mưu luận, sự khôn ngoan thật,
sự hiểu biết, và năng lực ở đây đều là tri thức, sự thận trọng, sự tự do, những
phát minh, các tiến bộ, sự soi sáng, và quyền lực mà một số dân tộc đang có mà
các dân khác không có. Đây là các phẩm chất về trí tuệ, đạo đức và thuộc linh.
Con người đã tự hỏi trong
nhiều thế kỷ nơi sự cao trọng của một số dân tộc và sự thiếu hiểu biết, nghèo
khổ của các dân khác. Adam Smith (1723-1790),
ông nghĩ mình đã nhận ra một số yếu tố quan trọng, và quyển sách do ông
viết có đề tựa là: “Điều Tra Về Bản Chất Và Nguyên Nhân Sự Giàu Có Của
Các Quốc Gia”, được phát hành vào năm
1776, vẫn còn được xem là lý thuyết quan trọng cho thời buổi nầy.
Tuy nhiên, ông và những con
người thiên nhiên khác thiếu mất sự hiểu biết về mặt thuộc linh là yếu tố có
ảnh hưởng lớn nhất cho sự thành công và số phận của các dân tộc. Trình độ và sự
khôn ngoan của Đức Chúa Trời Tòan Năng là lý do chủ yếu đối với những sự khác
biệt trong mọi lòai thọ tạo, kể cả các dân tộc (I Sử ký 29:10-13; Thi thiên 33:12; 75:6-7; Êsai 10:5-15; 45:9-10;
Giêrêmi 18:1-10; Amốt 3:2; Đaniên 2:20-22; 4:17; 5:18-21; Rôma
9:21-24;I Côrinhtô 4:7; Khải huyền17:17).
Cũng có những lý do rất thực
tiễn. Khi một dân tộc chối bỏ Lời của Đức Chúa Trời, Ngài sẽ hủy diệt dân ấy (Lêvi ký 18:24-30; 22:20-26; 26:14-39; Phục
truyền luật lệ ký 28:15-68; Thi thiên 9:17). Khi một dân tộc kính sợ Đức
Chúa Trời và Kinh Thánh, Ngài sẽ chúc phước cho (Lêvi ký 26:1-13,40-46; Phục truyền luật lệ ký 28:1-14; Thi thiên
33:12-22; 89:15-18; 144:11-15). Sự dị biệt xưa kia giữa Israel và Aicập rất
là đáng nhớ, khi Đức Chúa Trời bảo hộ và làm cho dân sự Ngài được thịnh vượng,
dù họ bị áp bức bởi người Aicập!
Thế rồi dân Israel chiếm lấy
các thành, chuyển vào cư ngụ trong những nhà cửa đàng hòang, đã uống từ giếng
nước, và đã sử dụng vườn nho của 7 dân tộc xứ Canaan (Phục truyền luật lệ ký 6:10-12; Giôsuê 24:11-13)! Đức Chúa Trời đã
hủy diệt bảy dân tộc và chúc phước cho Israel chiếm lấy chỗ của họ chiếu theo
sự họ vâng theo Lời của Ngài. Và sự khôn ngoan chính trị quan trọng thể ấy
không được giảng dạy trong bất kỳ trường đại học nào trong thế gian.
Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ đã phát
triển hầu hết những kẻ định cư khốn khổ sống trên một đại lục hoang dã thành
một dân khôn ngoan và có quyền lực nhất ở trên đất vì một lý do cơ bản – Lời
của Đức Chúa Trời được rao giảng và được tuân theo hơn bất kỳ một dân nào khác
kể từ thời Israel ở dưới quyền Môise hay dưới quyền các vua chúa tin kính như
David hay Êxêchia.
Những người da đỏ theo tà giáo,
họ không thể đọc, viết, tính tóan, xây dựng, hay hình dung ra một cái bánh xe,
chỉ có thể quan sát tiến trình, thậm chí không thể hiểu được những phát minh dí
dõm và các tập quán do người da trắng bày ra trên lục địa của họ. Trước nước
Mỹ, đã có Anh quốc, ở đó Lời của Đức Chúa Trời đã được in ấn, đọc, và vâng theo
rộng rãi giữa vòng dân sự của nó.
Hai quốc gia nầy là những phép
lạ sau Kỷ Nguyên Tăm Tối, họ đã mù lòa và bị bắt làm nô lệ cho châu Âu hơn cả
ngàn năm, vì họ đã có mưu luận long trọng hơn trong gia đình và nơi bàn luận
công cộng, sự khôn ngoan trong tòa án và học đường của họ, sự hiểu biết trong
giới cầm quyền và luật pháp của họ, và sức mạnh trong nền kinh tế và quân sự
của họ hơn bất kỳ một dân tộc nào khác.
Mặt trời không bao giờ lặn trên
thế giới quan của Đế quốc Anh, là Đế quốc được cai trị từ một đảo quốc nhỏ trên
đại dương với chỉ một dân số nhỏ mà thôi. Nước Mỹ đã đổi đồng vắng thành một
quốc gia tự do nhất, sản xuất thật nhiều, thịnh vượng, và hòa bình ở trên đất
trong một vài thập niên, khi được triệu tập họ có thể chiến đấu chống lại nhiều
kẻ thù trên nhiều mặt trận mà không sợ hãi về thất bại.
Nhưng giờ đây, với cả hai quốc
gia trong sự suy thóai toàn diện, lý do cũng rất là rõ rệt – họ đã quên Đức
Chúa Trời của tổ phụ họ và Lời của Ngài. Cả hai quốc gia đều cho phép và hợp
thức hóa hôn nhân đồng giới tính, phá thai, các hiệp hội bảo hộ lao động phải
phá sản, chìu theo lễ nghi tà giáo, loài bỏ sự cầu nguyện ở học đường, thiên về
bộ môn giải trí giáo dục vô thần, và tạo ra mọi sự nhầm lẫn về quyền dân sự.
Phần lớn các nhà thờ đang dãy
chết với nghi thức, sống động với loại lôi cuốn vô nghĩa, hoặc mau mắn thỏa
hiệp lôi kéo kẻ nào chưa được tái sanh và sống theo đời nầy. Cả hai quốc gia về
mặt tôn giáo đang sống trong quằn quại thời kỳ hư mất của những ngày sau rốt (II Timôthê 3:1 – 4:4). Lý do sự suy sụp
chưa diễn ra cách trọn vẹn, tuy nhiên vì số dân sót công bình vẫn còn ở trong
họ và những lời cầu nguyện của họ (Sáng
thế ký 18:23-33; Giêrêmi 29:4-7; I Timôthê 2:1-2). Hãy cầu nguyện cho sự
hòa bình của Babylôn!
Mỗi năm và từng cuộc tuyển cử
cho thấy sự suy thóai sâu đậm hơn trong hố sâu nhầm lẫn, thiếu hiểu biết, dại dột,
và suy đồi về mặt đạo đức. Mưu luận, sự khôn ngoan, và sự hiểu biết người ta
không thể tìm đặng. Sự ngay thẳng và giàu có về mặt tài chánh gần như không còn
có nữa. Sức mạnh quân sự chỉ là một phần nhỏ của những gì nó có. Gia đình cùng
các thể chế của nó chỉ còn là trò đùa khi sánh với các thế hệ đi trước. Câu
châm ngôn ở trước mặt bạn không hề có một minh họa tốt hơn cho Israel, Anh quốc
và nước Mỹ.
Để có sự soi sáng từ điều luật
đã đuợc cảm thúc về sự khôn khéo và thịnh vượng chính trị, hãy so sánh với các
dân tộc trên đất ở bất kỳ thế hệ nào. Hãy đánh giá cách thực hành tôn giáo của
họ qua sự trung tín với Kinh thánh hay các nguyên tắc của nó, và rồi xác định
số lượng mưu luận, sự khôn ngoan thật, sự hiểu biết, và năng lực của họ. Có một
bài học cho bạn phải tiếp thu.
Các quốc gia Công giáo so sánh
thể nào với các quốc gia Tin lành? Các nước theo Hồi giáo sánh thể nào với các
nước theo Cơ đốc giáo, ngay cả Cơ đốc giáo theo hình thức và danh nghĩa? Sẽ ra
sao đối với các quốc gia thực hành theo đạo Phật, Ấn giáo, thuyết duy linh, thờ
lạy ông bà, tà thuật, và còn nữa? Những khác biệt trong mưu luận, khôn ngoan,
hiểu biết và năng lực đều rất rõ ràng.
Hỡi quí độc giả! Bạn có thể tấn
tới theo cách riêng về mưu luận, sự khôn ngoan thật, sự hiểu biết, và năng lực
bằng cách tự ấp ủ Lời của Đức Chúa Trời (Thi
thiên 1:1-6; 19:7-11; 119:1-176). Bạn có thể có lời của lẽ thật để cung ứng
cho người nào hỏi han bạn bất kỳ điều gì (Châm
ngôn 22:17-21; I Phierơ 3:15). Bạn cũng có thể xây dựng một cây gia đình từ
con cái được dạy dỗ theo lời lẽ của Phu Nhân Khôn Ngoan.
Kinh thánh là ân tứ khôn ngoan
của Đức Chúa Trời ban cho con cái Ngài, và đọc, suy gẫm, học thuộc lòng Lời ấy
là bổn phận và đặc ân vinh hiển nhất của bạn, hãy thúc giục, bảo vệ và vâng
theo Lời ấy. Kinh thánh là ngọn đèn duy nhất trong một thế gian đầy tăm tối (Thi thiên 119:128; Êsai 8:20; I Timôthê
6:3-5; II Phierơ 1:19-21). Kinh thánh có thể và sẽ khiến cho bạn ra khôn
ngoan, nếu bạn chịu đọc và trung tín nhóm lại để nghe rao giảng về Lời ấy.

Nhận xét
Đăng nhận xét